Cụ Louise sinh ngày 31 tháng 7 năm 1921 tại khu Harlem của New York và sống phần lớn cuộc đời ở Bronx. Trong ngày kỷ niệm sinh nhật của cụ đã có khoảng một trăm người tham dự buổi lễ tổ chức với quy mô hoành tráng. Thế nhưng cụ bà hài hước vui vẻ hỏi: Tụ tập đông thế làm gì, bởi trong cuộc đời cụ từng có vô số bữa tiệc.
Bạn bè và người thân của Louise rất phấn khích nhờ tinh thần lạc quan và khiếu hài hước của cụ. Mà một số bạn bè của cụ bà này trẻ hơn chủ nhân bữa tiệc đến hàng chục tuổi.
Cụ không dùng gậy cũng chẳng cần đến xe lăn. Cụ bà hơn trăm tuổi vẫn tự đi mua hàng.
«Đơn giản là thật tuyệt vời», - một người bạn gái ngưỡng mộ nói về cụ.
Lúc 103 tuổi, cụ bà sống sót sau vụ bọn cướp tấn công vào nhà, và cụ cũng qua khỏi trận viêm phổi. Louise nhìn không rõ và chính thức thừa nhận là bị loà. Nhưng điều đó chẳng ngăn được cụ duy trì lối sống năng động.
«Nếu ở chỗ chúng tôi tiến hành khoá tập luyện thì tôi tập. Nếu khiêu vũ, tôi cũng nhảy múa. Cho đến giờ tôi vẫn mê khiêu vũ. Còn sau bữa trưa, tôi chơi bingo và thế là trôi qua một ngày», - cụ chia sẻ.
Thứ thuốc duy nhất mà Louise Signora uống là thuốc huyết áp. Cụ sống một mình, nhưng nhìn nhận điều này một cách hài hước.
«Tôi nghĩ rằng đây là toàn bộ bí quyết của đời sống. Thêm nữa là từ nhỏ, tôi đã quen ăn ngon. Không nước có ga, không bánh ngọt!», - cụ bà Louise nói.