Xua tan huyền thoại về tính «ưa ngọt di truyền»

MATXCƠVA (Sputnik) – Ham thích thiếu lành mạnh với đồ ngọt không di truyền theo gen, bà Irina Khvingia chuyên gia tâm lý học lâm sàng, bác sĩ thần kinh tâm lý cho biết như vậy trong cuộc phỏng vấn của Sputnik.
Sputnik

Đổ lỗi cho di truyền xấu khi bạn luôn ăn quá nhiều đồ ngọt là chuyện vô nghĩa. Nhưng sự thèm ăn thiếu lành mạnh đối với đồ ngọt có thể được truyền từ cha mẹ sang con cái theo một cách khác, chuyên gia giải phẫu thần kinh Irina Khvingia giải thích.

Không tồn tại gen ưa ngọt

Chuyên gia dinh dưỡng Pháp mách bí quyết ăn đồ ngọt mà không tăng cân
«Ưa ngọt không có đặc tính di truyền. Không hề có «cam kết nghiễm nhiên trung thành với đồ ngọt» theo kiểu di truyền thế hệ. Có thể, nếu người mẹ ăn nhiều đồ ngọt khi mang thai, thì đôi khi em bé sinh ra vẫn lưu giữ nhu cầu đó, nhưng không có gì trong gen», - bác sĩ khẳng định.

Bà Irina Khvingia nói với Sputnik rằng một người nghiện đồ ngọt ở tuổi trưởng thành có thể là do những diễn biến tâm sinh lý cụ thể của người đó trong cuộc sống.

Khoa học phát hiện tác dụng của đồ ngọt đối với trạng thái tâm lý
«Trong lập trình ngôn ngữ tư duy, lập trình tư duy, lập trình tâm trí Neuro - Linguistic - Programming, viết tắt là NLP, có cái gọi là hệ thống «mỏ neo». Ví dụ, khi có điều tốt lành nào đó diễn ra, chúng ta đặt tay lên vai và tình trạng này được cố định. Mỗi lần có chuyện gì rắc rối hay «tai hoạ», bạn đặt tay lên vai và nhắc nhớ đến tình trạng ổn thoả. Ta thấy buồn rầu, ta ăn sô cô la và cảm thấy vơi nhẹ. Chúng ta không thể định hướng mà cứ ăn đồ ngọt như thói quen muốn quên buồn lo. Não ghi nhớ phản ứng này như những «mỏ neo», vì vậy ở mọi người xuất hiện nhu cầu về đồ ngọt», - bác sĩ thần kinh tâm lý nói với phóng viên Sputnik.

Bà Irina Khvingia khuyên nên giảm dần việc tiêu thụ đồ ngọt, đó là thói quen có hại, nhưng không nên từ bỏ đột ngột. Sự chối bỏ hoàn toàn dứt khoát với đồ ngọt «chia tay một lần và mãi mãi» dễ hoá thành nỗi căng thẳng lớn cho cơ thể, gây mất cân bằng và chỉ làm ta thấy khó chịu hơn.

Thảo luận