Lập trường nguyên tắc
“Phong cách văn hóa ngoại giao của Trung Quốc không phải là nói thẳng như các lãnh đạo phương Tây thường làm khi nói tất cả lỗi là do phía đối tác và họ phải sửa sai. Người Trung Quốc dùng cách nói mềm mại hơn. Mỹ cũng cho rằng chính sách của Trung Quốc không phải như họ mong đợi. Câu hỏi đặt ra là việc cải thiện và ổn định các mối quan hệ sẽ được trả giá bằng lợi ích của ai. Kết quả hội nghị thượng đỉnh cho thấy hiện nay hai bên chưa thể thỏa thuận, họ có các quan điểm khác nhau về triển vọng khu vực, kinh tế toàn cầu và sự cân bằng các lực lượng trên thế giới”.
“Họ cần một cơ chế tham vấn chiến lược dựa trên lòng tin hoạt động hiệu quả, có uy tín và sự tin cậy, để có thể giúp ngăn chặn một cuộc xung đột nóng bỏng nếu cần thiết. Trong khi đó, theo kết quả hội nghị thượng đỉnh, điều này đã không xảy ra, mặc dù ông Tập Cận Bình đã đưa ra tín hiệu như vậy. Trung Quốc quan tâm đến việc thảo luận các kế hoạch phát triển hợp tác và điều chỉnh chúng nếu có thể. Nhưng sự thiếu tin tưởng ngăn cản các bên làm điều này, họ ngày càng cho rằng bất kỳ sự nhượng bộ nào cũng chỉ là đơn phương, và do đó trở nên vô nghĩa”, ông Alexander Lomanov nói.
“Trung Quốc đã nêu rõ quan điểm của mình tại hội nghị thượng đỉnh, điều này thực tế đã được nêu trong báo cáo của ông Tập Cận Bình tại Đại hội lần thứ 20 của ĐCSTQ. Cụ thể, Trung Quốc đứng về phía chủ nghĩa đa phương thực sự, chống chủ nghĩa bá quyền, chính sách cường quyền và áp đặt, chống các khối khép kín. Các tuyên bố của nhà lãnh đạo Trung Quốc nói rằng Trung Quốc bắt đầu rõ ràng thực hiện chiến lược này của Đại hội và Mỹ sẽ phải lưu ý đến điều đó. Sự bất hòa quan điểm giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc đang gia tăng, sự đối đầu cũng mạnh mẽ hơn, nhưng Trung Quốc đang phát đi tín hiệu rằng họ muốn các giải pháp hòa bình cho các vấn đề quốc tế. Tập Cận Bình đã truyền đạt quan điểm của mình tới Hoa Kỳ và Hoa Kỳ không thể không nghe thấy điều đó”, ông Oleg Barabanov nói.
Hoa Kỳ không có sự linh hoạt mềm dẻo trong các quan điểm của mình
“Người Mỹ không có sự linh hoạt trong các quan điểm của họ. Có thể nhìn rõ sự cứng nhắc, không có khả năng nhượng bộ đối thủ cạnh tranh. Mặt khác, đây là chính sách gây sức ép trên mọi lĩnh vực khá nhất quán, dễ lường trước và có thể dự đoán. Nghĩa là, Mỹ có thể bằng mọi cách gây áp lực lên Trung Quốc, nhưng không đưa vấn đề đến xung đột. Điều tương tự cũng áp dụng cho Nga - gây áp lực theo mọi hướng để đạt được mục tiêu của họ, sử dụng Ukraina như một đòn bẩy, hy vọng rằng đối thủ sẽ kiềm chế và không dùng đến các biện pháp cực đoan. Rõ ràng, vấn đề Đài Loan sẽ ngày càng trở nên nóng bỏng. Thật tiếc, điều này là không thể tránh khỏi. Câu hỏi duy nhất là liệu Mỹ có thể luồn lách một cách xảo quyệt như vậy để một mặt mở rộng việc sử dụng Đài Loan như một công cụ để kiềm chế Trung Quốc hay không. Mặt khác, để chính sách này không dẫn đến một cuộc xung đột nóng bỏng liên quan đến Mỹ và các đồng minh trong khu vực của họ,” ông Alexander Lomanov kết luận.