Mỹ mở rộng hiện diện quân sự tại Đông Nam Á
“Mặc dù không vi phạm trực tiếp luật biển quốc tế, sự hiện diện quân sự ngày càng rõ rệt này đã làm dấy lên lo ngại về tính ổn định khu vực. Với Việt Nam, việc các cuộc tập trận bắn đạn thật, kiểm soát bờ biển và chống hạm diễn ra gần các tuyến tiếp cận phía nam Biển Đông đặt ra một dạng áp lực chiến lược “mềm”. Tuy không nhắm trực tiếp Hà Nội nhưng tác động mạnh đến môi trường an ninh xung quanh EEZ”.
“Mỹ dưới thời “Trump 2.0” điều chỉnh chính sách với cách tiếp cận cứng rắn hơn, đòi hỏi đồng minh tăng gánh vác quốc phòng và tái sắp xếp lực lượng hướng Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương”, ông Minh nhận định.
Thách thức đối với chính sách quốc phòng “Bốn không”?
“Trong đó “không tham gia liên minh quân sự” là chính sách đầu tiên, chi phối và quyết định toàn bộ các chính sách quốc phòng khác của Việt Nam. Cùng với “Bốn không”, “Một đồng”, chính sách “Một tùy” thể hiện sự khéo léo, linh hoạt, nhưng hết sức cứng rắn trong quan hệ quốc tế, quốc phòng, quân sự của Việt Nam”, chuyên gia Lê Minh nêu rõ.
“UNCLOS 1982 vẫn là nền tảng pháp lý vững chắc cho việc xác lập EEZ và tuân thủ tự do hàng hải. Đây là cơ sở cho phản ứng của Việt Nam khi Biển Đông bị quân sự hóa. Việt Nam tích cực tham gia các cơ chế như ADMM, ARF, EAS, nhằm giữ ASEAN như một khuôn khổ ngoại giao linh hoạt, giúp giảm thiểu các áp lực chọn phe và duy trì thế trung lập chủ động”, ông Minh phân tích.
“Cách tiếp cận này giúp Việt Nam duy trì thế cân bằng chiến lược, giữ được độc lập, đồng thời tránh cho Việt Nam rơi vào tình trạng bị cô lập trong môi trường cạnh tranh địa chính trị ngày càng gay gắt”, chuyên gia Lê Minh kết luận.