Bashar al-Assad: Chúng tôi không đồng ý phân chia Syria dưới bất kỳ điều kiện nào

Tổng thống Syria Bashar al-Assad trong cuộc phòng vấn với «Sputnik» và kênh truyền hình "Rossiya 24", nói về đánh giá của Damascus đối với bản ghi nhớ Nga - Thổ Nhĩ Kỳ về tình hình phía bắc đất nước và cách thức thực hiện các thỏa thuận này.
Sputnik

Ông cho biết việc chính quyền Syria đang đối thoại với người Kurd và những ai ngăn chặn điều này, những việc đang được thực hiện để đưa người tị nạn về nước và cách làm thế nào đưa người Kurd trở lại cuộc sống hòa bình bình thường ở Syria. Ông Assad cũng chia sẻ ý kiến ​​của mình về lý do Hoa Kỳ hút dầu của Syria, Damascus sẽ làm gì trong tình thế này và cũng cho biết ai có thể hưởng lợi từ cái chết của một trong những người sáng lập tổ chức Mũ bảo hiểm trắng - James Le Mezure.

- Thưa ngài Tổng thống, trước hết chúng tôi bày tỏ lòng biết ơn đối với ngài vì đã dành thời gian trong một thời điểm căng thẳng như vậy để trả lời các câu hỏi . Hiện giờ cả thế giới tập trung chú ý vào tình hình đang diễn ra ở phía đông bắc Cộng hòa Ả Rập Syria. Cá nhân ngài đánh giá thỏa thuận giữa Nga và Thổ Nhĩ Kỳ về Syria như thế nào?

Ông Assad: Sự hiện diện quân sự của Nga ở Syria duy trì sự cân bằng trên thế giới

- Không nghi ngờ gì, chúng tôi đánh giá một cách tích cực. Ở đây chúng tôi không bắt đầu từ sự tin tưởng vào phía Thổ Nhĩ Kỳ, mà về tổng thể đã không tuân thủ các nghĩa vụ trước đó trong khuôn khổ thỏa thuận Astana và các định dạng khác, nhưng chắc chắn Nga tham gia có hiệu quả vào vấn đề này, vào thời điểm mà chúng tôi  phải đối mặt với ba kịch bản có thể xảy ra.

Đầu tiên - các kế hoạch và chương trình nghị sự của Thổ Nhĩ Kỳ, được hình thành trên cơ sở hệ tư tưởng của Hiệp hội «Anh em Hồi giáo» và tư tưởng Ottoman. Thứ hai - dự án của Mỹ liên quan đến cuộc xâm lược của Thổ Nhĩ Kỳ với mục đích làm phức tạp tình hình Syria và trì hoãn việc đạt được một giải pháp mà như tất cả chúng ta đã thấy, đã rất hiện thực. Thứ ba là sáng kiến ​​do CHLB Đức đưa ra nhằm quốc tế hóa khu vực để đảm bảo an ninh quốc tế. Nhìn chung, tất cả các tùy chọn này được đưa ra bởi lãnh đạo Hoa Kỳ. Chính ở đây, vai trò tích cực của Nga được thể hiện, cản trở việc xảy ra các kịch bản như vậy, và cũng giúp loại bỏ lý do hoặc cái cớ dưới hình thức nhân tố người Kurd để tạo điều kiện thuận lợi cho việc rút quân đội Thổ Nhĩ Kỳ.

- Cuộc chiến trên phần lớn lãnh thổ Syria đã gần như kết thúc, mọi người đang trở về nhà và làng mạc. Giới lãnh đạo Syria đang làm gì để đảm bảo điều kiện sống bình thường, ngài có thể có những con số, bao nhiêu ngôi nhà, trường học, bệnh viện, đã được khôi phục, phát sinh những khó khăn nào trong việc bình thường hóa cuộc sống?

 - Tôi nghĩ rằng ở Syria, các vấn đề chính ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của mỗi người dân là tình trạng kinh tế, cung cấp các nhu cầu cơ bản, giáo dục cho trẻ em và chăm sóc sức khỏe.

Ở mỗi khu vực mà chúng tôi quay trở lại, chính phủ bắt đầu nhanh chóng khôi phục trường học, cung cấp đồ dùng học tập, giáo viên, v.v. Mặt khác, chúng tôi cung cấp dịch vụ bệnh viện ở những vùng xa xôi.

Bashar al-Assad: Chúng tôi không đồng ý phân chia Syria dưới bất kỳ điều kiện nào

Tất nhiên, mức sống ở Syria nên được xem xét trong cùng một khuôn khổ, tuy nhiên nó phụ thuộc mức độ này hay mức độ khác vào một số yếu tố bên ngoài, chủ yếu là do sự cấm vận của phương Tây liên quan đến việc cung cấp các sản phẩm dầu mỏ, nhiên liệu và sản xuất điện.

Do phong tỏa, không thể có đầu tư nước ngoài vào Syria, mà dưới những hình thức khác. Chúng tôi đã thành công đảm bảo các nhu cầu cơ bản ở mức tối thiểu, trong một số trường hợp không thể đủ - đây là hậu quả của việc cấm vận. Chúng tôi đang tìm kiếm những cách khác từ bạn bè - Nga, Iran, đôi khi là Trung Quốc, cung cấp viện trợ nhân đạo. Bây giờ ưu tiên là nhiệm vụ đảm bảo mức tối thiểu cần thiết cho cuộc sống của nhân dân.

- Tiếp tục chủ đề về tiến trình hòa bình, phiến quân tiếp tục hạ vũ khí. Và chúng tôi biết chính phủ Syria và cá nhân ngài đã làm rất nhiều để hòa nhập họ vào xã hội. Kế hoạch tương lai của ngài trong việc giúp đỡ các chiến binh và gia đình của họ là gì?

- Đây là điểm quan trọng và là một thách thức nghiêm túc. Nếu xem xét kỹ, chúng ta sẽ thấy bao gồm một số phần. Trước hết là trẻ em. Vì bạn đã nói về gia đình. Một chiến binh vũ trang không thể được xem xét trong sự cô lập với gia đình và môi trường, ngay cả khi chúng còn nhỏ, hay cực đoan.

Họ có những đứa con, trong một thời gian dài - giai đoạn quan trọng nhất của sự trưởng thành, chúng sống ngoài vòng pháp luật, tiếp thu những ý tưởng sai lầm khác xa với lòng yêu nước. Do đó trước tiên chúng tôi phải đưa bọn trẻ vào các trường học, và đã thông báo điều này một vài tuần trước đây. Các trường sẽ chấp nhận những học sinh này vào các lớp học, có tính đến độ tuổi, để họ hòa nhập vào hệ thống quốc gia trong những năm tới và tiếp thu lại các khái niệm yêu nước.

Có một điểm nữa - chủ nghĩa cực đoan tôn giáo, được thúc đẩy và đầu độc tâm trí cộng đồng trong nhiều năm qua, nơi mà hệ tư tưởng của al-Qaeda và Salafists, thể hiện dưới các dấu hiệu của IS, Jebhat al-Nusra và Jaysh Tahrir Al-Sham, Jaysh... - nhiều tên gọi khác nhau. Không quan trọng. Điểm mấu chốt chỉ là một.

Tại Syria, các tổ chức tôn giáo đóng một vai trò rất quan trọng trong vấn đề này. Họ phải hiểu rằng những ý tưởng tôn giáo được đưa vào tâm trí họ là những tư tưởng bị bóp méo, mâu thuẫn với đức tin thực sự, trước khi bắt đầu nói về những điều cơ bản của chủ nghĩa yêu nước và nhân loại. Bây giờ chúng tôi đang tích cực làm việc để xóa bỏ những ý tưởng này. Điểm thứ ba là những cộng đồng này sống ngoài vòng pháp luật và họ không biết gì về nhà nước, luật pháp, tòa án, cảnh sát giao thông là ai và các yếu tố khác điều chỉnh cuộc sống xã hội. Vấn đề này là khó nhất.

Thách thức ở đây là làm cách nào tốt nhất để khôi phục lại chế độ nhà nước trong các làng mạc và thành phố này, khôi phục kỷ luật và trật tự. Đây là những điều chúng tôi liên tục thực hiện và tích cực sử dụng các tổ chức nhà nước khác nhau để tái hòa nhập các cộng đồng này vào xã hội Syria cùng với khái niệm về quốc gia.

- Thưa ngài Tổng thống, theo tin từ các phương tiện truyền thông, Donal Trump tuyên bố mở rộng sự hiện diện quân sự ở Syria, đặc biệt là khu vực đông bắc của đất nước, dưới cái cớ bảo vệ các mỏ dầu. Liệu có một giải pháp quân sự nào cho vấn đề này? Khi nào có thể dự kiếnvề ​​một hoạt động quân sự?

- Tôi đã luôn nói rằng các lực lượng chiếm đóng không thể đến nếu họ không có các điệp viên trung thành ở trong nước. Sẽ rất khó để các lực lượng này ở trong một môi trường hoàn toàn thù địch.

Chúng tôi luôn cho rằng giải pháp đầu tiên, gần gũi và hòa bình nhất là sự đoàn kết của người Syria xung quanh các nguyên tắc yêu nước; sau đó người Mỹ sẽ rời đi và sẽ không thể ở lại đây vì lợi ích dầu mỏ, hoặc vì bất cứ điều gì khác.

Nhưng theo thời gian, nếu những người chiếm đóng vẫn còn đó, thì kịch bản Iraq là một ví dụ cho người Mỹ. Kết quả thật bất ngờ đối với họ, nhưng chúng tôi ở Syria đã thấy trước điều đó. Tôi đã nói trong một cuộc phỏng vấn sau khi người Mỹ xâm chiếm Iraq năm 2003 rằng sự chiếm đóng sẽ tạo ra sự kháng cự quân sự.

Vì vậy, sự hiện diện của Mỹ ở Syria sẽ làm nảy sinh sự kháng cự, điều này sẽ dẫn đến tổn thất cho những người Mỹ và sau đó là sự ra đi.

Tất nhiên chúng tôi không nghĩ về cuộc đụng độ giữa Hoa Kỳ và Liên bang Nga. Điều này hiển nhiên không có lợi cho chúng tôi, Nga, cũng như sự ổn định trên thế giới và nó rất nguy hiểm. Nhưng Hoa Kỳ không nên nghĩ rằng họ sẽ sống và cảm thấy thoải mái ở tất cả các nơi họ chiếm đóng, chúng tôi nhắc đến Iraq và Afghanistan. Syria cũng không ngoại lệ trong vấn đề này.

- Liên quan đến các hành động của Hoa Kỳ ở đây, ý tôi là họ chủ yếu xoay quanh dầu mỏ của Syria, ngài không nghĩ rằng đây là thổ phỉ cấp nhà nước sao? Và những thiệt hại kinh tế nào mà Syria phải gánh chịu liên quan đến các hành động của Washington?

- Bạn đã gọi tên chính xác. Không chỉ vì họ ăn cắp dầu, mà vì Hoa Kỳ là một quốc gia được xây dựng như một chế độ chính trị của các nhóm cướp. Tổng thống Mỹ không đại diện cho nhà nước, ông ta chỉ là giám đốc điều hành của công ty, trên giám đốc là hội đồng quản trị, đại diện cho các công ty lớn của Mỹ - chủ sở hữu thực sự của nhà nước: đó là các công ty dầu mỏ, nhà sản xuất vũ khí, ngân hàng và các nhóm vận động hành lang khác.

Bashar al-Assad: Chúng tôi không đồng ý phân chia Syria dưới bất kỳ điều kiện nào

Với dầu mỏ: đây là kết quả tự nhiên của sự tồn tại của giới lãnh đạo hệ thống Mỹ. Hoa Kỳ không phải là một nhà nước, mà là một chế độ, trong đó tầng lớp lãnh đạo được bổ nhiệm bởi các công ty hoạt động vì lợi ích của chính họ. Tôi muốn nhắc bạn về một điểm nghiêm trọng hơn so với việc mô tả Hoa Kỳ như kẻ cướp: một trong những yếu tố quan trọng nhất khiến Hitler tấn công Liên Xô trong Thế chiến II là dầu mỏ. Một số người nói rằng dầu mỏ là yếu tố duy nhất và không có lý do khác để tấn công Liên Xô.

Ngày nay, Hoa Kỳ cũng làm như vậy, bắt chước Đức quốc xã, và đơn giản hơn, chúng ta có thể ví nền chính trị Mỹ ngày nay với các chính sách của Đức Quốc xã: bành trướng, chinh phục, phá hoại lợi ích các dân tộc khác, vi phạm luật pháp quốc tế, nền tảng nhân đạo, v.v.

- Liệu Syria có đưa vấn đề về hành vi trộm cắp dầu mỏ của mình ra Liên Hợp Quốc? Và Damascus có kế hoạch nào để yêu cầu bồi thường từ Washington đối với số dầu bị đánh cắp không?

- Tất nhiên, điều này là tự nhiên, nhưng tôi, bạn và nhiều người trên thế giới biết rằng Liên Hợp Quốc không tồn tại, vì không có luật pháp quốc tế. Tất cả các khiếu nại được đệ trình với Liên Hợp Quốc đều chỉ nằm trên kệ, vì đây là một cấu trúc bán nhà nước, kiểm soát bởi các băng đảng dựa trên nguyên tắc vũ lực.

Như chúng ta đã nói trước đó, họ là một nhóm kẻ cướp, và xung đột giữa họ là một cuộc đấu tranh vì lợi nhuận, mua bán hay thua lỗ. Đây không phải là một cuộc đấu tranh ý thức hệ hay giữa các đảng phái, như hình thức bề ngoài: tôi đề cập đến xung đột giữa Trump và những người khác ở Hoa Kỳ, đây là những xung đột vì lợi ích. Do vậy chúng ta hiện đang sống trong một thế giới tương tự như một khu rừng, bây giờ gần giống với thế giới trước Thế chiến II, chứ không phải sau đó. Chúng tôi gửi khiếu nại - nhưng chúng vẫn còn nằm trên kệ.

- Gần đây nhất, một trong những người sáng lập tổ chức  «Mũ bảo hiểm trắng» đã chết ở Istanbul. Tổ chức này đã nhiều lần liên tục tham gia các sự kiện sản xuất video giả mạo được cho là sử dụng vũ khí hóa học ở Syria. Và đã xuất hiện giả thuyết một trong những người sáng lập «Mũ bảo hiểm trắng» không chết bình thường, mà đã bị giết. Ngài nghĩ những gì đã xảy ra ở Istanbul?

- Để không nói riêng về sự cố này, tốt hơn là xem xét cùng với các sự kiện tương tự. Tỷ phú người Mỹ Jeffrey Epstein đã bị giết vài tuần trước và người ta nói ông đã tự sát trong tù, hay ông đã bị giết vì biết nhiều bí mật liên quan đến những người quan trọng trong chính quyền Anh, Mỹ và có thể ở các quốc gia khác.

Thành viên chính của «Mũ bảo hiểm trắng» ở Đức và bị giết trong tù. Họ nói anh ta đã tự sát. Giờ đây, người sáng lập chính của «Mũ bảo hiểm trắng» đã bị giết, anh ta là một sĩ quan và làm việc cả đời với NATO ở Afghanistan, Kosovo, Iraq và Lebanon, sau đó thành lập «Mũ bảo hiểm trắng» ở Syria. Vậy làm thế nào mà người này kết nối với các hoạt động nhân đạo, mà như người ta nói, anh ta đã tham gia vào «Mũ bảo hiểm trắng»?

Chúng tôi và bạn đều biết rằng họ là một phần của al-Qaeda. Tôi tin những người này, cũng như Bin Laden và al-Baghdadi đã bị giết trước đó, tất cả đều bị giết đầu tiên vì họ biết những bí mật quan trọng. Họ trở thành gánh nặng sau khi hoàn thành vai trò của mình, và có một nhu cầu cấp thiết để loại bỏ họ.

Do đó, nếu xem tất cả các sự kiện này như một bức tranh toàn cảnh, chúng ta sẽ không tin họ đã tự tử hoặc chết một cách tự nhiên. Tất cả những cái tên này, và có thể cả những người khác nữa mà tôi không đề cập đến, giờ đã bị giết sau khi hoàn thành nhiệm vụ, để sự thật chết cùng với họ. Tại sao Baghdadi và Bin Laden bị giết? Có lẽ bởi vì nếu họ sống sót, sẽ nói ra sự thật trong một số hoàn cảnh nhất định. Có lẽ người sáng lập «Mũ bảo hiểm trắng» đang viết hồi ký về cuộc đời mình, và điều này không thể chấp nhận được. Đây là những giả định, nhưng rất nghiêm túc. Vì các phiên bản khác không thuyết phục đối với tôi bây giờ.

- Thưa Tổng thống, các cuộc biểu tình chống chính phủ đang tiếp tục ở các nước láng giềng với Syria, chủ yếu ở Lebanon và Iraq. Vào tháng 8 đã có  biểu tình ở Jordan, tại thủ đô Amman. Nó không nhắc ngài về sự khởi đầu của các sự kiện ở Syria năm 2011? Ngài nghĩ ai là người có lợi trong việc này? Và các mục tiêu chính là gì?

- Không, những sự kiện này không giống với những gì đã xảy ra ở Syria. Ở Syria, những điều sau đây đã xảy ra: các nhóm người được trả tiền để xuống đường - điều này được xác nhận, và có một phần nhỏ những người tham gia  biểu tình có mục tiêu muôn thay đổi điều gì đó.

Tuy nhiên nhìn chung tình hình không giống nhau, vụ giết người bắt đầu từ những ngày đầu tiên, những phát súng. Điều này có nghĩa là các cuộc biểu tình không tự phát. Có tiền, vũ khí đã được chuẩn bị, vì vậy tôi không thể so sánh tình huống này với phần còn lại. Hơn nữa tất nhiên, nếu những cuộc biểu tình ở các nước láng giềng là tự phát, chân thành, thể hiện mong muốn người dân thay đổi tình hình chính trị và kinh tế, thì họ cần phải duy trì quốc gia. Bởi vì các nước khác thích can thiệp vào mọi thứ trên thế giới - như Hoa Kỳ, phương Tây, đặc biệt là Anh, Pháp và các quốc gia khác - chắc chắn sẽ tận dụng tình huống này để đóng vai trò của mình và xoay chuyển các sự kiện theo hướng có lợi cho họ. Điều quan trọng nhất là vẫn nằm trong khuôn khổ quốc gia, trong trường hợp đó sẽ là tích cực, vì nó thể hiện mong muốn của người dân ở các nước này.

Bashar al-Assad: Chúng tôi không đồng ý phân chia Syria dưới bất kỳ điều kiện nào

Tuy nhiên, trong trường hợp có thêm yếu tố nước ngoài, tất nhiên sẽ trái với lợi ích đất nước. Chúng tôi đã học được điều này và cảm nhận rõ ràng về bản thân ở Syria, vì vậy tôi mong muốn những cuộc tuần hành này sẽ là một nhân tố thực sự trong việc thay đổi tốt hơn trong tất cả các lĩnh vực và ở mọi cấp độ.

- Thưa ngài Tổng thống, câu hỏi cuối cùng, có lẽ một chút cá nhân, tôi biết rất rõ ngài thực sự thích lái xe. Và tất cả người dân đất nước có thể biết ngài thích tự lái xe hơi. Bây giờ ở Syria, phần lớn lãnh thổ không còn chiến tranh. Những con đường trở nên an toàn hơn. Có phải những người bảo vệ ngài có ít việc phải làm hơn với các chuyến đi  của ngài? Và ngài có nhận thấy những thay đổi tích cực đã xảy ra ở Syria khi ngài tự lái xe. Không phải mọi tổng thống đều lái xe.

- Tôi đã làm điều này kể từ những ngày đầu tiên trên cương vị và không thay đổi thói quen của mình. Tôi muốn nhấn mạnh một điểm quan trọng: việc bảo vệ không thay đổi từ thời trước chiến tranh cho đến ngày nay, nó vẫn như cũ, chúng tôi không thực hiện bất kỳ biện pháp bổ sung nào liên quan đến việc lái xe hơi hoặc liên quan đến đoàn xe di chuyển - điều này cũng không thay đổi trước chiến tranh, trong thời gian chiến tranh hay sau đó.

Việc bảo vệ vẫn ổn định như trước đây. Một trong những mục tiêu của khủng bố và những người ủng hộ chúng là tạo ra áp lực tâm lý khác nhau và bầu không khí sợ hãi ở Syria. Khi nỗi sợ xuất hiện trong một quan chức, thì công dân cũng bắt đầu sợ hãi. Đây là một khía cạnh.

Mặt khác, và điều này không liên quan đến chiến tranh: Tôi lái xe hơi, vì tôi là người không thích các dấu hiệu quyền lực, điều này là tự nhiên. Tôi dựa vào bản thân mình, luôn lái xe, không thay đổi bất cứ điều gì, và giữ nguyên thói quen của mình khi trên cương vị, chứ không ưu tiên cho những dấu hiệu của chức vụ. Đó là nguyên tắc của tôi trước chiến tranh, không thay đổi trước chiến tranh, cũng không thay đổi trong thời gian chiến sự và sẽ không thay đổi ngay cả sau đó.

- Ngài Tổng thống. Cảm ơn ngài đã trả lời thẳng thắn các câu hỏi của chúng tôi. Và chúng tôi chúc ngài may mắn. Xin cảm ơn.

Thảo luận