Nhà tràn ngập mùi máu và mùi mủ
"Anh ấy nhìn thấy chiếc máy bay thả quả bom xuống. Đó là một quả bom nguyên tử. May mắn thay, một giây trước khi nó rơi xuống, anh tôi đã quay mặt đi. Anh ấy bị bỏng trên mặt, nhưng anh ấy đã không bị mù mắt như nhiều người nhìn vào quả bom. Anh ấy đã nhìn thấy đám cháy và cảnh những người bị thương bởi vụ nổ chạy đến nhà ga. Mặt họ sưng tấy và da bị bong tróc. Toàn bộ thành phố Hiroshima chìm trong lửa. Ngọn lửa lan qua các cây cầu trên sông và đến bờ trái. Nhiều người chạy về phía ngôi nhà chúng tôi để tìm kiếm sự cứu chuộc. Họ đến đền thờ Thần đạo với hy vọng tìm được bác sĩ ở đó, và ngôi nhà của chúng tôi ở quãng giữ đường", - bà Ogura kể.
"Con phố nhanh chóng chật kín người. Mọi người đến đây mỗi ngày, và mỗi ngày họ lần lượt chết ở đây. Nhiều người đến với chúng tôi, và ngôi nhà của chúng tôi nồng nặc mùi máu và mủ. Và nếu ra khỏi nhà, có thể thấy nhiều người nằm trên phiến đá, chịu đựng đau đớn và chết", - bà Keiko Ogura nói.