"Các biện pháp trừng phạt này thực chất là đòn bẩy mà các nền kinh tế phát triển có trong tay, dựa trên các cơ chế, quyền hạn và công cụ được tạo ra trong nhiều năm. Họ ("các nền kinh tế phát triển") sử dụng các đòn bẩy này khi thấy phù hợp. Và không phải họ kiện đến LHQ vì tính hợp pháp: họ làm điều đó khi họ nghĩ rằng lợi ích của họ đang bị đe dọa. Tất nhiên, ở nhiều nơi trên thế giới, khái niệm trừng phạt được nhìn nhận khác nhau. Nó được thực hiện như thể cả thế giới đồng ý trừng phạt. Điều này không hoàn toàn như vậy", - Bộ trưởng này nói trong một cuộc phỏng vấn với tờ báo Ý Corriere della Sera.
Sự khác biệt trong cách xử lý
"Miễn là châu Âu được an toàn và không có gì đe dọa đến lối sống của người châu Âu, những người khác có thể lo liệu điều đó. Sau đó, khi có điều gì đó xảy ra ở châu Âu, các nước châu Âu muốn thể hiện tình đoàn kết quốc tế. Nhưng nhiều người trên thế giới tin rằng lợi ích của họ cũng phải được tính đến. Đồng thời, đối với tôi, có vẻ như chúng ta đã vượt qua giai đoạn này", - người đứng đầu Bộ Ngoại giao Ấn Độ cho biết.