Trong cuộc phỏng vấn với Sputnik, ông đã chia sẻ những ấn tượng của mình về cơ sở hạ tầng sân bay, về bãi đậu cảng hàng không dân sự ở Việt Nam và nhiều điều khác nữa.
"Mảng hàng không trong kinh tế Việt Nam xếp vào loại tốt nhất trên thước đo tiêu chuẩn châu Âu. Điều này có thể đánh giá qua sân bay quốc tế Cam Ranh, với tôi từng là "cửa ngõ" vào Việt Nam, — Makar Aksenenko nhận xét. — Đúng vậy, đây từng là căn cứ không quân của Mỹ, rồi sau đó là Liên Xô. Nhưng giờ đây nơi này không còn điều gì gợi nhớ đến về một quá khứ gắn liền với chiến tranh. Phải, đối với tôi, những bãi đỗ tiêm kích chiến đấu vẫn chưa hoàn toàn biến mất, nhưng hiện tai — đây thật sự là một cảng hàng không dân dụng với những đường băng tuyệt vời, những đổi mới về đường lăn (taxiway), trang bị hệ thống radio công nghệ và chiếu sáng hiện đại, những điều có thể khiến các sân bay khác ở Nga phải ghen tị. Sân bay Cam Ranh đang phát triển rõ rệt thông qua việc tăng khả năng vận chuyển. Để làm được điều này, một đường băng nữa đang được xây dựng với tốc độ tối đa, hoạt động song song với đường băng còn lại.
Một điều quan trọng nữa: Tôi không hề thấy bất kỳ một chiếc máy bay nào "bỏ hoang", phơi mình giữa trời mưa nẵng. (Ở Nga những chiếc máy bay như thế xuất hiện dày đặc thành từng hàng). Tất cả máy móc cơ giới dân dụng của Việt Nam đều nằm trong những bãi đỗ thậm chí ở xa: hoàn toàn "vận hành" và được bảo quản tốt. Ở đó còn có một trật tự hoàn hảo: kể cả những máy móc cũ kĩ nhất cũng được bảo quản tốt, sạch sẽ trong những nhà và khoang chứa máy bay. Tôi thật lòng thấy vui mừng cho các đồng nghiệp Việt Nam. Trên những gì hiện có, họ đã dành sự quan tâm chu đáo phát triển ngành hàng không".
"2-3 lần trong một tuần các học viên của trường bay trên các máy bay Yak-52 — những cỗ máy piston đáng tin cậy được Liên Xô sản xuất. Đây là những chuyến bay huấn luyện tiêu chuẩn, hình thành một tổ bay cao cấp. Bên cạnh đó họ còn bay trên bầu trời Nha Trang, ngay phía trên những bãi cát. Chính tôi, Makar Aksenenko, cũng từng là một học viên như thế, bay huấn luyện trên bờ biển sông Volga, và tôi biết, những phi công tương lai chỉ đơn giản là cố gắng "lượn đi lượn lại" "câu giờ kéo dài" thời gian bay trên những bãi tắm (không quan trọng là trên máy bay hay trực thăng), cho người dân thấy sự can đảm của mình. Tất nhiên, đặc biệt nhất, là "thể hiện mình" cho những cô gái dưới kia."
Nửa đùa nửa thật vậy thôi chứ các phi công Việt Nam tương lai, theo Đại tá Makar Aksenenko, luôn học tập, nghiên cứu vô cùng nghiêm túc.
"Tất nhiên, anh sẽ chẳng nhìn thấy gì nhiều từ mặt đất đâu, nhưng các bạn Việt Nam vẫn đang bay và nghiêm chỉnh chấp hành nhiệm vụ chuyến bay. Các học viên rất nghiêm túc. Các đồng nghiệp của tôi từng làm việc với các phi công quân sự Việt Nam, đều chú ý đến sự cần mẫn học hỏi, sự tận tâm, trình độ kỹ thuật tốt của họ. Điều này cũng hoàn toàn đúng với phi công dân sự.
Khi tôi đã lái thành thạo Airbus, các phi công- chuyên gia hướng dẫn của tôi đều nhớ lại những cố vấn người Pháp của họ. Chính những cộng sự ấy cũng chỉ ra rằng phi công Việt là những người tận tâm nhất. Họ học đâu nhớ đấy, thông minh, sáng dạ, nắm bắt tất cả mọi thứ vô cùng nhanh, thực hiện tất cả các hướng dẫn quy trình bay đến tận…chi tiết cuối cùng. Nhưng chính điều này tạo nên sự khác biệt rõ ràng với phi công Nga chúng tôi, những người quá sáng tạo, hay thích hỏi "Tại sao?", "Điều gì sẽ xảy ra nếu…?" Và vì lẽ đó chúng tôi hay "gài" chuyên gia hướng dẫn châu Âu rơi vào bế tắc.
Tuy nhiên, cẩn trọng thực hiện từng bước theo hướng dẫn là một phẩm chất khá tốt. Đặc biệt là — phi công chở hành khách ", — chuyên gia hàng không Nga, phi công Makar Aksenenko kết luận.