Nhưng sau đó Thủ tướng Australia Malcolm Turnbull vội vã xua tan "tin đồn" về một cuộc tấn công của Mỹ vào các cơ sở hạt nhân Iran và sự tham gia của Úc. Ông Turnbull kêu gọi không nên tin vào những lời của kênh truyền hình ABC.
Lý do cho sự bùng nổ chiến tranh là việc Iran lại bắt đầu tích cực phát triển vũ khí hạt nhân. Và năm 2026 Mỹ sẽ có những bằng chứng không thể chối cãi việc Iran đang làm giàu uranium để chế tạo vũ khí hạt nhân.
Chiến dịch quân sự của Mỹ chống lại Iran sẽ không phải bắt đầu bằng các cuộc tấn công từ hàng không mẫu hạm nằm trong vùng Vịnh Ba Tư, mà là việc sử dụng các lực lượng mặt đất từ Iraq, mà đến năm 2021 sẽ hoàn toàn bị chia cắt thành các tiểu quốc: Sumer, Kurdistan và Iraq. Theo các tác giả, sự phân chia lãnh thổ Iraq có những hậu quả nghiêm trọng đối với cân bằng lực lượng trong khu vực. Hoa Kỳ sẽ có chỗ đứng vững chắc ở Fallujah và Ar — Ramadi — lãnh thổ của "Quốc gia Nhà nước Iraq".
Nhà khoa học chính trị Iran, chuyên gia về khu vực Trung Cận Đông, nhà cựu ngoại giao Iran ở Lebanon, Seyed Hadi Afgahi nói với Sputnik về kịch bản cuộc xung đột có thể ảnh hưởng tới tình hình khu vực thế nào, khả năng chia cắt Iraq đến đâu và việc sử dụng nó như căn cứ cho một cuộc tấn công tiềm năng vào Iran:
"Thứ nhất, kịch bản về một cuộc xâm lược quân sự — chỉ là trí tưởng tượng của tác giả, không có văn bản nào xác nhận. Thứ hai, các điều kiện trong khu vực để thực hiện một cuộc can thiệp như kịch bản bởi người Mỹ và các đồng minh của họ (cho dù là Anh, Pháp, hay thậm chí là Ả Rập Xê Út) chưa thuận lợi. Và bên cạnh đó, không phải Mỹ hay bất cứ quốc gia châu Âu nào, lại nghĩ rằng nếu bây giờ họ tấn công Iran, họ có thể kiểm soát Iran và đạt được điều, như chính họ đặt ra: "Hạ gục, để Iran không còn đóng vai trò chiến lược trong khu vực". Thứ ba, có một vấn đề quan trọng hơn. Khi Donald Trump đe dọa ngăn chặn việc xuất khẩu dầu của Iran, ông ta phải đối mặt với sự đáp trả. Giới lãnh đạo chính trị và quân sự của chúng tôi cho biết ngay cả trước khi bắt đầu lệnh cấm vận dầu mỏ, Iran sẽ chặn eo biển Hormuz lại (con đường biển mà qua đó vận chuyển 1/5 nguồn cung cấp khí đốt và dầu mỏ của thế giới từ Vịnh Ba Tư đến Tây Âu, Mỹ và Nhật Bản). Bên cạnh đó, cuộc khủng hoảng dầu mỏ ở vùng Vịnh đã bắt đầu. Gần đây Ả Rập Xê-út đã đình chỉ xuất khẩu dầu mỏ qua Bab el-Mandaba vì các cuộc tấn công tên lửa từ Yemen vào các tàu chở dầu Ả Rập. Và điều này xảy ra ngay cả trước khi xuất hiện lệnh cấm vận dầu mỏ của Mỹ chống lại Iran và phong tỏa eo biển Hormuz. Đây là một vấn đề rất nhạy cảm, có thể nhấn chìm toàn bộ khu vực vào một cuộc xung đột quân sự, không đưa đến bất kỳ lợi ích nào cho Mỹ. Nếu điều này xảy ra, người ta sẽ đổ lỗi cho Hoa Kỳ, từ một lục địa khác đến đây và cố gắng tạo ra tình trạng bất ổn ở eo biển Hormuz. Nếu va chạm xảy ra, sẽ không chỉ hạn chế trong cuộc chiến giữa Iran và Hoa Kỳ. Nhiều quốc gia và các nhóm cực đoan từ các nước khác nhau sẽ tham chiến. Do đó, ngày bắt đầu cuộc xung đột quân sự, cho dù đó là ngày mai hoặc 2026, không phải là quá quan trọng. Iran đã sẵn sàng trong mọi trường hợp để đẩy lùi các lực lượng có số lượng vượt trội so với chúng tôi".
"Đối với người Mỹ, vấn đề quan trọng là chia rẽ Iraq. Họ cố gắng để làm điều này, nhưng hiện chưa thành công. Ban đầu, họ đã tạo ra IS muốn nhóm này tạo ra một nhà nước Sunni. Trong vòng 2 năm và vài tháng, IS đã quân đội chính phủ Iraq, Iran và các lực lượng "Hashd al-Shabi" (liên minh người Shiite, Yezidi và lực lượng dân quân Thiên chúa giáo đứng về phía chính phủ Iraq). Người Mỹ sau đó quyết định thử thời vận, đánh cược vào người Kurd. Thậm chí trước khi IS bị đánh bại và giải phóng Mosul khỏi những kẻ khủng bố, Massoud Barzani đã quyết định tuyên bố người Kurd độc lập hoàn toàn khỏi chính phủ Iraq, được gọi là một cuộc trưng cầu dân ý. Nhưng chính quyền trung ương ở Baghdad, Iraq, Iran, Syria và Thổ Nhĩ Kỳ phản đối việc chia tách và thành lập một nhà nước độc lập của người Kurd, vì sẽ là sự khởi đầu của một chuỗi các sự kiện khó khăn và nguy hiểm ảnh hưởng đến sự toàn vẹn lãnh thổ của tất cả 4 quốc gia này.
Kết quả là, quân đội chính phủ Iraq và "Hashd al-Shabi" di chuyển về khu tự trị Iraq Kurdistan và đúng theo nghĩa đen đã giật lấy một trong những mỏ khí đốt lớn nhất thế giới, Kirkuk, từ "nanh vuốt" của Barzani. Nhà lãnh đạo người Kurd Barzani nhượng bộ. Do đó bây giờ không thể thực hiện việc chia cắt Iraq như người Mỹ mong muốn.
Nhưng nói chung, người Mỹ vẫn đang lên kế hoạch chia cắt Iraq, để sử dụng như căn cứ cho cuộc tấn công mặt đất của họ vào Iran. Bởi thế họ phát động chiến tranh tâm lý. Nghĩa là, họ muốn làm suy yếu Iraq từ bên trong, để từ quan điểmkinh tế và an ninh, nước này sẽ đánh mất vai trò của mình trong khu vực".