Pháo phản lực bắn loạt hoạt động tốt, khi cần tấn công các lãnh thổ mục tiêu bảo vệ yếu như tiểu đoàn bộ binh tiến công, đơn vị pháo binh hoặc tên lửa, đoàn xe ô tô, phi trường. Chẳng hạn, một những đại diện trẻ nhất trong các loại pháo phản lực bắn loạt của Nga là "Grad" 120-mm có thể quét cháy 14 ha mặt đất. Vũ khí tương tự của Mỹ có đặc điểm kém hơn — một phát bắn loạt của sáu tên lửa HIMARS chỉ bao trùm diện tích 2 ha.
Ngoài ra, HIMARS của Mỹ không thể địch nổi tên lửa đạn đạo chính xác cao. Do phạm vi trúng mục tiêu của HIMARS không vượt quá 80 km, có thể kết luận rằng bố trí loại vũ khí như vậy ngay bên cạnh biên giới Nga sẽ không chỉ đe dọa an ninh của Nga, mà đe dọa cả nước chủ nhà — trong trường hợp này Estonia.
Các tổ hợp tên lửa đạn đạo chiến dịch — chiến thuật "Iskander" của Nga bắn trúng mục tiêu ở khoảng cách 500 km. Tên lửa phóng rất nhanh, có thể thay đổi quỹ đạo không thể lường trước được và tiêu diệt cơ sở phòng thủ tên lửa đối phương trong khi chính nó đưa ra các mục tiêu giả. Vì vậy, không thể ngăn chặn được hệ thống tên lửa này. Mỗi bệ phóng mang hai tên lửa có thể bắn vào các mục tiêu khác nhau trong vòng một phút. Tùy thuộc vào mục tiêu đặt ra, có thể sử dụng đầu nổ liền khối dạng chùm đạn, đầu nổ phá mảnh hoặc xuyên phá.