Và sự bất ngờ lớn nhất là những lời thành khẩn nhận tội của Hà Văn Thắm, đồng thời đề nghị HĐXX xem xét và tuyên phạt cựu Chủ tịch Oceanbank mức án cao nhất nếu thấy bị cáo có tội. Mở đầu phần tự bào chữa, Hà Văn Thắm nói:
"Sau rất nhiều đêm tự truy vấn, bị cáo thấy mình là người có tội".
Nhưng theo cựu Chủ tịch Oceanbank, cái tội của bị cáo không phải là làm cho Ngân hàng TMCP Đại Dương bị thiệt hại số tiền đặc biệt lớn như cáo trạng truy tố mà là làm ảnh hưởng đến chính sách điều tiết nền kinh tế vĩ mô cũng như chính sách điều tiết tiền tệ của Nhà nước.
Vẫn trong mạch cảm xúc tự bào chữa, Thắm cho rằng bản thân còn gây ra một tội lớn nữa là đã đẩy hàng chục cựu cán bộ, nhân viên Oceanbank vào vòng lao lý. Bởi lẽ xét cho cùng tất cả họ chỉ là những người làm công ăn lương và họ đều không được lợi lộc gì. Cựu Chủ tịch Oceanbank cũng khẳng định hành vi chi lãi ngoài của Oceanbank chỉ một mình bị cáo được hưởng lợi vì chiếm tới gần 63% cổ phần.
Đi vào bào chữa từng tội danh cụ thể, Hà Văn Thắm cho rằng ở tội "Vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của tổ chức tín dụng", cựu Chủ tịch Oceanbank trình bày là bản thân đã nhận thức được việc làm đó là sai trái với quy định của pháp luật. Tuy nhiên, Thắm đề nghị HĐXX về vai trò vì bị cáo không thể là chủ mưu được.
Vì lẽ Thắm không hề có động cơ, mục đích gì ở việc cho Phạm Công Danh vay tiền. Hơn nữa nếu cố ý vi phạm quy định để ngân hàng bị mất tiền thì bị cáo sẽ là người bị thiệt hại nặng nhất. Về việc bị cho rằng đã ép buộc bị cáo Phấn phải bán Ngân hàng TMCP Đại Tín, Thắm nói:
"Bị cáo không đủ tuổi, không đủ khả năng để ép buộc bà Phấn".
Chứng minh việc không ép buộc, Thắm cho rằng bị cáo Phấn là người kinh doanh thành đạt từ rất lâu và bên cạnh lúc nào cũng có các luật sư giỏi hỗ trợ. Còn về những giấy tờ chứng minh cổ phần và bản hợp đồng cầm giữ của bị cáo Phấn, theo Thắm điều đó không có nhiều giá trị về mặt pháp lý.
Và nếu bị cáo Phấn muốn bán Ngân hàng Đại Tín cho người khác, không phải Thắm lúc nào cũng được. Vì theo quy định của pháp luật, bản hợp đồng đó, giấy tờ chứng nhận cổ phần và giao dịch mua bán ngân hàng chỉ có giá trị khi Ngân hàng Nhà nước phê duyệt.
Cũng trong phần tự bào chữa về tội "Vi phạm quy định cho vay…", cựu Chủ tịch Oceanbank còn ra sức đề nghị HĐXX xem xét và xử nhẹ tội cho bị cáo Nguyễn Văn Hoàn — cựu Phó Tổng giám đốc Oceanbank. Theo Thắm đơn giản vì bị cáo Hoàn cũng chỉ biết thực hiện mệnh lệnh của cấp trên và không hề có động cơ, mục đích hay hưởng lợi gì về việc này.
Tiếp tục tự bào chữa về tội "Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng", cựu Chủ tịch Oceanbank thừa nhận bản thân đã cố làm trái quy định của Nhà nước. Tuy nhiên, Thắm cho rằng hành vi cố ý làm trái đó không gây thiệt hại gì cho Oceanbank mà là gây thiệt hại chính sách của Nhà nước như đã trình bày ở trên.
Trái lại, bị cáo cố ý làm trái là để làm lợi cho Oceanbank do bị cáo làm chủ.
"Nếu thấy bị cáo có tội thì xin HĐXX xử phạt bị cáo mức án cao nhất về tội cố ý làm trái, đồng thời giảm nhẹ trách nhiệm cho tất cả các bị cáo đang phải ngồi tại đây", — Hà Văn Thắm nói.
Tiếp lời, cựu Chủ tịch Oceanbank xác nhận trong hành vi này Thắm là chủ mưu.
Sau khi phân tích, lý giải Oceanbank không bị thiệt hại như cáo trạng xác định ở nhiều góc độ khác nhau, Hà Văn Thắm một lần nữa đề nghị HĐXX xem xét giảm nhẹ tội cho hàng chục bị cáo đồng phạm trong vụ án để thể hiện chính sách khoan hồng của pháp luật, đồng thời xin nhận sự trừng phạt thay các bị cáo khác. Vì theo Thắm tất cả việc làm của họ chỉ đều làm lợi gián tiếp cho bị cáo.
Về tội "Tham ô tài sản", Hà Văn Thắm cho rằng bị cáo bị oan uổng khi VKS cáo buộc là đồng phạm với Nguyễn Xuân Sơn — cựu Tổng giám đốc Oceanbank. Bởi theo quy định của Luật Các tổ chức tín dụng, vốn điều lệ không được phép dùng để kinh doanh. Tập đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam (PVN) góp 800 tỷ (20%) vào Oceanbank, trong tổng số 4.000 tỷ đồng thì toàn bộ số tiền này chỉ dùng vào việc đầu tư cơ sở hạ tầng ngân hàng và làm vốn để mở các công ty về tài chính.
Trong khi đó, số tiền hơn 246 tỷ đồng là tiền mà Oceanbank dùng để kinh doanh trong tổng số khoảng 6.000 tỷ đồng. Tiền này là tiền huy động, rồi cho vay, hoàn toàn không liên quan đến vốn điều lệ cũng như đồng vốn của PVN góp vào ngân hàng. Mặt khác bị cáo Sơn đều dùng đó để "chăm sóc khách hàng".
Trước tòa, Thắm so sách hành vi "chăm sóc khách hàng" của bị cáo Sơn cũng giống hành vi như bao bị cáo khác. Chỉ có điều trong khi bị cáo Nguyễn Minh Thu — cựu TGĐ Oceanbank cùng một số người khác khai ra người nhận thì bị cáo Sơn lại không khai báo điều đó.
Cũng trong phần tự bào chữa này, Thắm trình thêm cáo trạng đơn thuần chỉ xác định bị cáo đồng phạm với bị cáo Sơn mà không xác định là giúp sức tích cực. Bên cạnh đó, vai trò của Thắm rất mờ nhạt. Tuy nhiên khi đề nghị mức án, đại diện VKS lại đề nghị mức án với bị cáo gần kịch trần.
Tương tự, ở tội danh còn lại là "lạm dụng chức vụ, quyền hạn chiếm đoạt tài sản", cựu Chủ tịch Oceanbank cũng cho rằng bản thân không phạm tội và không đồng phạm với bị cáo Nguyễn Xuân Sơn như nội dung cáo trạng truy tố. Vì thực tế, nếu bị chiếm đoạt tiền thì chính Thắm là người bị mất tiền chứ không phải ai khác.
Ngay trước đó, một số bị cáo không có luật sư bào chữa cũng đã tự mình tranh luận trước phiên tòa. Ngoài việc tất cả cùng cho rằng không bàn bạc, không hưởng lợi và chỉ biết thực hiện nhiệm vụ của người lao động làm thuê thì hầu hết các bị cáo nữ đều bật khóc nức nở…
Và điều rất đặc biệt trong cách tự bào chữa, tự tranh luận của mình, cựu Chủ tịch Oceanbank — Hà Văn Thắm luôn dùng những câu hỏi, câu chuyện của một người bạn tù ở cùng phòng giam để làm "đề dẫn" cho các lập luận, phân tích trước tòa.
Nguồn: anninhthudo