Slobodan Praliak, một viên tướng của Quân đội Croatia đã trở thành "khách hàng" thứ mười ba mà ICTY có liên quan đến cái chết dù bằng cách này hay cách khác. Trong gần 20 năm làm việc, trung bình hai năm một lần The Hague lại mất một bị cáo hoặc phạm nhân đã bị kết án. Đấy là chưa kể đến những nhân chứng bất tiện chết trong những hoàn cảnh khó hiểu.
Trước Slobodan Pralyak đã có trường hợp Milan Babic tự tử tại The Hague, ông là một thủ lĩnh chính trị người Serbia của Cộng hòa Serb Krajina không được công nhận. Sự kiện xảy ra ngày 5 tháng 3 năm 2006. Tòa án xác nhận vụ tự tử nhưng không khẳng định thông tin người tù Babich đã treo cổ.
Chiều ngày 11 tháng 4 năm 2002, cựu Bộ trưởng Nội vụ Srpska, ông Vlajko Stojiljkovic đã tự bắn phát súng vào đầu gần Nhà Quốc hội Cộng hòa Liên bang Nam Tư sau khi luật hợp tác với Tòa án The Hague được thông qua. Hai ngày sau ông qua đời tại Trung tâm Cấp cứu ở Belgrade.
Slavko Dokmanovic, cựu thị trưởng thành phố Vukovar của Croatia đã treo cổ tự vẫn trong phòng giam ngày 29 tháng 6 năm 1998.
Một trong những cái chết bí ẩn nhất thuộc về "con cá lớn nhất của The Hague", cựu Tổng thống Nam Tư Slobodan Milosevic. Ông chết khi chưa bị tuyên án. Nguyên nhân chính thức — một cơn đau tim trong phòng giam xảy ra ngày 11 tháng 3 năm 2006 do ông không tuân thủ các quy định dùng thuốc và tự chữa bệnh. Trong một bức thư gửi tới Bộ Ngoại giao Nga trước khi qua đời vài ngày, Milosevic phàn nàn rằng trong máu của ông có chất kháng sinh điều trị bệnh lao và bệnh phong. "Nhưng tôi chưa hề dùng thuốc kháng sinh trong 5 năm bị giam giữ," — nhà lãnh đạo Yugoslav khẳng định.
Loại thuốc được nhắc đến có khả năng vô hiệu hóa tác dụng của thuốc mà ông Milosevic dùng để trợ tim. Nhưng có cả giả thuyết về "bàn tay của Moskva" (xuất hiện từ lâu trước các xì-căn-đan với Donald Trump, Catalonia và bầu cử ở Đức). Nhà nghiên cứu chất độc Donald Uges trong cuộc phỏng vấn với Reuters nêu giả định Milosevic đã cố dùng thuốc này hy vọng ICTY sẽ để ông đi Moskva điều trị, nơi chắc chắn ông ta sẽ được thả tự do. Mặt khác, cũng có một thuyết âm mưu ngược lại: Tòa án đã thủ tiêu Milosevic vì nhìn thấy sự sụp đổ của hệ thống bằng chứng chống lại chính trị gia.
Trở lại sự liệt kê các trường hợp đã chết trước khi có phán quyết của tòa The Hague:
Milan Kovacevic, cựu thị trưởng thành phố Prijedor chết trước khi bị xét xử do vỡ động mạch chủ ngày 1 tháng 8 năm 1998. Cựu tổng tham mưu trưởng quân đội Cộng hòa Srpska, Zdravko Tolimir chết trong tù ở Shevingene ngày 9 tháng 2 năm ngoái cũng không chờ được tòa phán quyết.
Đến lượt những trường hợp chết trong thời gian thụ án:
Cựu lãnh đạo bộ phận an ninh của Bộ Tổng tham mưu Quân đội Cộng hòa Srpska Ljubisa Beara qua đời ngày 9 tháng 2 năm nay, còn ông Mile Mrkich cựu tư lệnh tối cao Quân đội Cộng hòa Serb Krajina chết ngày 16 tháng 8 năm 2015.
Bên ngoài nhà tù ở Scheveningen đã có bốn người Serbia chết do không được điều trị đúng:
Cựu Tổng thống Cộng hòa Serb Krajina, ông Goran Hadžić chết tại Trung tâm lâm sàng Serbia Vojvodina ngày 12 tháng 7 năm ngoái sau khi tòa án nhiều tháng từ chối thả người tù Serbia sắp chết vì ung thư não ra ngoài chữa bệnh. Căn bệnh nan y của vị "khách hàng" này đã không ngăn The Hague hai ngày sau khi ông chết yêu cầu chính phủ Serbia khẩn trương chuyển cho tòa án giấy khai tử.
Tướng Djordje Djukic của Quân đội Cộng hòa Serbia đã thả từ Scheveningen tháng 4 năm 1996 do mắc ung thư và qua đời một tháng sau đó tại Học viện Quân y Belgrade. Cũng tại cơ sở y tế này, Tổng tư lệnh quân đội Cộng hòa Sprska, Momir Talic qua đời vào năm 2003 không chờ được bản án. Năm 2013, sau khi thụ án một tướng khá của Cộng hòa Serpka là Milan Gvero cũng qua đời.
Không chỉ có các bị đơn đã chết. 19 nhân chứng trong phiên tòa xét xử cựu chiến binh Kosovo và hiện là thủ tướng của Cộng hòa Kosovo tự xưng Ramush Haradinaj đã ra đi một cách bí ẩn. Khó thể hiểu bằng cách nào Ramush Haradinaj đã được công nhận vô tội trước các cáo buộc gây tội ác chiến tranh và chống lại nhân loại.
Có một nhân chứng đã bị giết năm 2005 gần thành phố Pecs của Kosovo cùng với cháu trai của ông. Chương trình bảo vệ nhân chứng của ICTY mà người này tham gia đã không cứu được ông.
Xác ông Dusan Dunich, một nhân chứng khác quan trọng cho việc bảo vệ tướng Mladic cựu chỉ huy quân đội Serbia của Bosnia, được tìm thấy tại một khách sạn ở The Hague ngày 22 tháng 10 năm 2015, tức là vào ngày ông phải cung cấp lời khai. Như thông báo của tòa án Hague sau đó, "nhân chứng Dusan Dunich đã chết vì nguyên nhân tự nhiên." Thế nhưng các luật sư của Mladic khẳng định ông Dunich hoàn toàn khỏe mạnh và chưa bao giờ phàn nàn về sức khỏe.