Đầu tiên khi nói về súng phóng lựu nhiệt áp RPO-A Shmel, vũ khí này sử dụng hỗn hợp nhiên liệu thuốc nổ khí (thermobasic), đạn tạo vụ nổ nhiệt áp bao chùm, hỗn hợp nổ nhiệt áp phát hỏa mà không cần có kíp gây nổ.
Công suất nổ phá của RPO-A tương đương với đạn pháo 122 mm trong thực địa mặc dù chỉ được thiết kế ngang với đạn pháo 105 mm, phía đầu đạn có đầu nổ lõm nhỏ nhằm phá hủy các vật cản.
Nhiệt độ cháy của vụ nổ nhiệt áp lên đến 800 độ С. Thể tích phá hoại, sát thương của đạn trong không gian bị che chắn (nhà, hầm…) là 80 m3 với áp suất nén lên đến 4 — 7 kg/cm2.
Diện tính phá hoại, sát thương của đạn trên diện rộng (không gian không bị che chắn — 50 m2 với áp lực nén là 0,4 — 0,8 kg/cm2 trong bán kính 5 m).
Điểm đặc sắc của MATADOR là cùng 1 viên đạn nhưng có khả năng chuyển chế độ HEAT (High Explosive Anti-Tank) và HESH (High Explosive Squash Head).
Cụ thể, HEAT là chế độ nổ lõm dùng để xuyên thép khi thuốc nổ được bọc bên ngoài tấm tích năng hình phễu làm bằng vật liệu nặng và mỏng. Khi nổ, phễu hội tụ năng lượng vào điểm nhỏ cho khả năng xuyên sâu.
Còn HESH là đạn không hội tụ mà ngược lại, đạn làm bằng vỏ thép mỏng chứa thuốc nổ dẻo, ngòi bố trí sau chờ thuốc dẹt ra mới kích nổ, nhờ vậy năng lượng được dàn trải để phá lỗ rộng của tường mỏng.
Như vậy có thể thấy rằng xét về uy lực đối với công sự, lô cốt thì RPO-A Shmel và MATADOR khá tương đương nhau, tuy nhiên khẩu súng phóng lựu của Israel có mức độ đa năng hóa cao hơn, cho phép diệt đa dạng các loại mục tiêu.
Do đặc thù của vũ khí là sử dụng hỗn hợp thuốc khí hóa học cho nên việc trang bị RPO-A Shmel cho Bộ đội phòng hóa tỏ ra rất hợp lý.
Đối với Hải quân đánh bộ, vì yêu cầu tối ưu hóa kích thước vũ khí trang bị nên mang 1 khẩu súng phóng lựu đa năng sẽ thuận tiện hơn là sử dụng đạn đơn nhiệm.
Tóm lại mỗi loại súng phóng lựu trên đều có đặc điểm riêng phù hợp với lực lượng được biên chế nó, hiệu quả phụ thuộc phần lớn vào nhân tố con người sử dụng.
Nguồn: Báo Đất Việt